Lao là một bệnh
truyền nhiễm do vi khuẩn lao Mycobacterium tuberculosis gây ra. Bệnh
lao có thể gặp ở tất cả các bộ phận của cơ thể, trong đó lao phổi là thể lao phổ
biến nhất (chiếm hơn 80% tổng số ca bệnh). Bệnh lao lây truyền chủ yếu qua đường
hô hấp, thông qua các giọt bắn (nước bọt) khi người bệnh ho, hắt hơi hoặc nói lớn
tiếng. Bệnh lao có thể phòng và chữa khỏi nếu được phát hiện sớm và điều trị
đúng cách.
Các dấu
hiệu nghi ngờ mắc bệnh lao
Người bệnh
có thể gặp phải các triệu chứng như: Ho kéo dài trên 2 tuần (ho khan, ho có đờm,
ho ra máu), đây là triệu chứng nghi lao quan trọng nhất. Ngoài ra, người bệnh
có thể gặp một số triệu chứng thường gặp khác như: Gầy sút, kém ăn, mệt mỏi; Sốt
nhẹ về chiều; Ra mồ hôi “trộm” ban đêm; Đau ngực, đôi khi khó thở.
Ai có
nguy cơ cao bị nhiễm lao và mắc bệnh lao?
Ai cũng đều
có thể có nguy cơ mắc bệnh lao, tuy nhiên một số trường hợp có nguy cơ cao bị
nhiễm và mắc bệnh lao, đó là: Người nhiễm HIV; Người sống chung trong hộ gia
đình có người mắc lao; Người tiếp xúc trực tiếp với nguồn lây, đặc biệt là trẻ
em dưới 5 tuổi; Người đã bị nhiễm lao trong vòng 2 năm trở lại đây; Người
mắc các bệnh mạn tính như: loét dạ dày-tá tràng, đái tháo đường, suy thận mạn; Người
nghiện ma túy, rượu, thuốc lá, thuốc lào; bệnh nhân đái tháo đường, suy thận mạn,
ung thư, ghép tạng…
Một người mắc
bệnh lao phổi có thể lây nhiễm vi khuẩn lao cho 10-15 người khác thông qua tiếp
xúc gần trong 1 năm. Một người nhiễm HIV và bị nhiễm lao nhưng không điều trị
nhiễm HIV và không điều trị lao tiềm ẩn thì có nguy cơ khoảng 1/10 trong số họ
sẽ chuyển thành bệnh lao. Người bệnh đái tháo đường bị nhiễm lao nhưng không điều
trị lao tiềm ẩn thì có nguy cơ khoảng 1/3 trong số đó sẽ chuyển thành bệnh lao
trong suốt cuộc đời của họ. Ngoài ra, người bệnh đái tháo đường có nguy cơ mắc
lao cao gấp 3 lần những người không bị bệnh đái tháo đường.
Nguồn: Bệnh
viện Phạm Ngọc Thạch
Trung tâm Kiểm soát Bệnh tật Thành phố Hồ Chí Minh